Nguyên Đỗ

Ngủ Muộn

Sáng thức dậy, vẫn như còn ngái ngủ
Nhớ về ai, nỗi nhớ cứ miên man
Mặt trời lên, ánh nắng chiếu qua màn
Và nỗi nhớ thành mưa từng giọt nhỏ
Này em ạ, đã tháng Mười rồi đó
Ở bên em trời đã tối phải không?
Nắng vàng soi trên những ngọn đại phong
Vừa chớm đỏ đón mùa Thu vừa tới
Chiều tan lớp, nhớ về ai vời vợi
Lối đi về quạnh quẽ chỉ mình anh
Lại mơ về giàn thiên lý, ao xanh
Cánh sen nở mùa Hạ hoa phượng đỏ
Chào em nhé, bình minh bên kia đó
Em dậy chưa, hay say giấc mơ hồng
Ở bên này trời đã tối, mênh mông
Trăm nỗi nhớ dệt thành mền ngủ muộn

Được bạn: diên vỹ
Đăng Ngày:10/15/06 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ngủ Muộn"